Hoàng Cao Khải (1850-1933) tự là Đông Minh, hiệu là Thái Xuyên; người làng Đông Thái, huyện La Sơn, tỉnh Hà Tĩnh. Năm Mậu thìn (1868) đỗ Cử nhân, lần lượt được bổ làm Huấn đạo huyện Thọ Xương, Giáo thụ phủ Hoài Đức, Tri huyện Thọ Xương ( tỉnh Hà Nội). Năm 1886 Hoàng Cao Khải được thăng Quang lộc Tự khanh, lĩnh Tuần phủ Hưng Yên. Năm 1888, Hoàng Cao Khải được thăng Tổng đốc Hải-Yên (Hải Dương và Quảng Yên). Năm 1890 Hoàng Cao Khải được Nam triều đổi sang hàm Thượng thư bộ Binh, sung Kinh lược sứ Bắc Kỳ. Năm 1897, khi thực dân Pháp bãi bỏ Nha kinh lược, Hoàng Cao Khải về kinh sung làm Phụ chính Đại thần. Sau khi về hưu, ông về sống tại đất phong là ấp Thái Hà ( Đống Đa- Hà Nội) và qua đời năm 1933. Hoàng Cao Khải cũng là người giỏi văn thơ, ông đã sáng tác một số tác phẩm thuộc các thể loại văn học, sử, kịch tuồng…
Ảnh trong sách Guy Chastel-Un siècle d’épopée francaise en Indochine 1774-1874. Les Éditions de l’école, Paris,1948, tr. 25